Thứ Hai, 21 tháng 8, 2017

Hà Nội Băm Sáu Phố Phường

Hà Nội, ngày 20/08/2016
Tôi tự nhận mình là một người may mắn được đến và sống ở Hà Nội, cho đến thời điểm hiện tại. Và đối với tôi Hà Nội cũng là một nơi thật đặc biệt, cũng có thể nói tôi đã yêu Hà Nội.
Với nhiều người thì Hà Nội xô bồ quá, bon chen quá, khó sống quá. Tôi cũng thấy vậy, nhưng sau những thứ đó, tôi may mắn còn thấy được một Hà Nội thật nhẹ nhàng, cổ kính, một Hà Nội phù hợp với tính cách và con người tôi. Chắc thế! Vậy nên tôi mới muốn sống ở đây.
Yêu Hà Nội, nên tôi cũng cố tìm đọc những tác phẩm viết về Hà Nội. Và càng đọc, tôi càng thấy Hà Nội càng có nhiều thứ để mình tìm hiểu và khám phá quá. Phải chăng đây cũng là một yếu tố để tôi không thấy chán Hà Thành?
Hôm nay, cầm trên tay một cuốn sách mới mua, đến một quán cafe cũ, tìm đến góc cũ. Và đương nhiên, quán cafe đó cũng ở Hà Nội, và cuốn sách cũng viết về Hà Nội. Cuốn "Hà Nội băm sáu phố phường" của Thạch Lam.
Cuốn sách được tôi mua ở nhà sách Nhã Nam trên con phố sách mới mở - phố 19 Tháng 12. Cuốn sách mỏng thôi, nhưng nó thu hút tôi bởi bìa sách màu vàng nhạt rêu cũ kiểu màu giống các bức tường màu vàng cũ của căn nhà cổ Hà Nội.
Mà cũng phải công nhận Nhã Nam và nhà xuất bản Hội nhà văn cũng tinh tế nha, cuốn sách được in dưới phông chữ khá cũ và đơn giản, giấy cũng có chút vàng. Rất hợp!
Về nội dung cuốn sách, tôi đã đọc trọn vẹn cuốn sách trong khoảng 150 phút. Chắc thế, vì tôi bị cuốn trọng lối văn rất nhẹ nhàng của Thạch Lam. Có thể khẳng định ông là người có lối hành văn nhẹ nhàng nhất mà tôi từng đọc. Cuốn sách là tập hợp những bài báo của Thạch Lam đăng từng kỳ. Nội dung xoay quanh về văn hoá ẩm thực của Hà Nội. Dù được viết ở nửa đầu thế kỷ 20, nhưng đến giờ vẫn rất đúng, rất thời sự. Điều này cho thấy, văn hoá ẩm thực của Hà Nội vẫn giữ được phần lớn nét văn hoá của mình. Và con người Hà Nội vẫn không thay đổi trong chuyện ăn uống. Vẫn là những món ăn truyền thống như phở, cốm Vòng, bún riêu, bún chả, bánh cuốn Thanh Trì,...
Cái thời của Thạch Lam, ẩm thực có khác so với bây giờ ở cái không gian và cách thức bày bán thôi. Thời của Thạch Lam là những quang gánh, những thúng những mẹt, những tiếng rao của người bán. Đó là nét đặc trưng của ẩm thực Hà Nội. Mỗi khung giờ, là có một loại quà riêng. Còn bây giờ là những quán ăn với điều hoà máy lạnh, hoặc chí ít ra bàn ghế nhựa cùng với quạt điện chạy vù vù. Bạn có thể ăn bất kỳ giờ nào cũng được.
Đối với Thạch Lam, người sành ăn là người biết "ăn quà là một nghệ thuật: ăn đúng cái giờ ấy và chọn người bán ấy mới là người sành ăn".
Gấp cuốn sách, tôi phải tìm ngay cho mình một quán bún chả quen để cảm nhận xem bún chả 2017 có giống bún chả của thời Thạch Lam hay không!
Nếu bạn chưa đến Hà Nội, có lẽ bạn nên đọc cuốn này, để có thể một ngày nào đó bạn đến Hà Nội, bạn sẽ biết mình nên ăn gì nhất. Còn nếu bạn đang ở Hà Nội, bạn cũng nên đọc cuốn này, để biết mình còn chưa ăn món nào của Hà Nội.

Yêu em - cô gái quàng khăn màu xanh ngọc

Cũng được 1490 ngày anh nhận được tin nhắn chia tay của em. Cái ngày đen tối nhất của cuộc đời anh. Cám ơn vì nỗi đau mà em đã mang lại cho anh. Để anh biết sẽ chẳng còn nỗi đau nào đau hơn nỗi đau đó nữa. Nỗi đau chia tay tình đầu.
Anh vẫn nhớ như in ngày 12 tháng 7 năm đó, chỉ một tin nhắn cuộc sống của anh như sụp đổ hoàn toàn. “Mẹ em bảo, mình không hợp nhau. Mẹ em cấm. Em yêu mẹ em lắm. Mình chia tay anh nhé.”. Sau tin nhắn đó, em chăn số điện thoại, em chặn facebook, em cắt đứt mọi liện hệ với anh. Em về quê với mẹ. Anh chỉ kịp gửi lại em lời nhắn qua bạn bè “Sau này, em không hạnh phúc thì đừng có hối hận nhé”. Anh hi vọng em vẫn không hối hận vì quyết định của mình.
Cuộc tình của chúng ta bắt đầu từ tháng 7, kết thúc cũng vào tháng 7. Anh nhớ được điều này là vì em đấy. Em nhớ không, sau khi yêu nhau 1 năm, em có bất ngờ hỏi anh là “anh có nhớ lần đầu tiên anh nhắn tin cho em là vào ngày nào không?”. Anh đơ người vì không nhớ. Em hờn dỗi bảo “Chỉ có em yêu anh, còn anh thì vô tâm lắm. Anh nhắn tin cho em lần đầu tiên là vào ngày 27/7 đó. Cấm anh có được quên nha.” Đến hôm nay anh vẫn nhớ, và có lẽ là nhớ mãi. Anh đã bắt đầu một mối tình đẹp, và em là người kết thúc mối tình đó.
Anh yêu em bởi ánh mắt, và nhớ em bởi mùa đông. Vì mùa đông em dịu dàng lắm, em đáng yêu lắm. Nhất là lúc em khoác tay anh đi dạo, cổ em chìm trong chiếc khăn len màu xanh ngọc, nhìn em đáng yêu hơn một thiên thần. Anh lúc đó chỉ muốn ôm lấy em thật chặt, chở che cho em khỏi cái lạnh giá của mùa đông. Còn nữa, đi cạnh anh, lúc nào em cũng nói không ngừng, từng làn hơi trắng cứ liên tục từ miệng em bay lên hoà vào không gian hạnh phúc. Em à! Đến đây anh không biết dùng từ gì để diễn tả nữa. Đầu anh chìm đắm trong quá khứ, tay anh không đủ mạnh mẽ để viết. Anh nhớ!
Anh nhớ người con gái đầu tiên nấu cơm cho anh ăn, anh nhớ người con gái đầu tiên lau đũa đưa cho anh, anh nhớ người con gái đầu tiên gắp cho anh miếng thịt từ bát của mình, anh nhớ người con gái đầu tiên thăm anh lúc anh ốm. Anh nhớ lắm người con gái đầu tiên dắt anh về nhà chơi. Vậy mà!
Mùa đông không có em anh không thấy lạnh nữa. Anh chỉ thấy lạnh khi hình ảnh đôi bàn tay em xoa vào nhau để giữ ấm chợt hiện về, anh chỉ thấy lạnh khi thấy một cô gái chỉ còn đôi mắt vì chiếc khăn quàng. Ánh mắt anh vẫn kiếm tìm trong dòng người qua lại trên phố, một cô gái quàng chiếc khăn xanh ngọc. Với hi vọng nhỏ nhoi rằng sẽ lại được nhìn thấy em một lần nữa. Nhưng chắc là không thể. Anh yêu em – cô gái quàng khăn màu xanh ngọc.

Thứ Sáu, 26 tháng 5, 2017

Nghệ thuật đi bộ với con gái 😬😬😬

Nhiều bạn nam bây giờ không để ý đến việc đi bộ, và cũng ít khi đi bộ đi dạo. Nên không hiểu được tầm quan trọng của đi bộ và chưa có cách đi bộ đúng cách, nhất là đi bộ với con gái. Với mình, trải qua nhiều bài học đã rút ra được nghệ thuật đi bộ với con gái tưởng chừng như đơn giản nhưng vô cùng quan trọng.
1. Tốc độ đi
Hồi năm nhất đại học, có một kỷ niệm mà mình sẽ không bao giờ quên với một bạn nữ. Còn chắc bạn ý không còn nhớ nữa đâu :3
Hôm đó là buổi trưa, đi học ca chiều. Sau khi chơi ở nhà thằng bạn xong thì mình đi học, ra đầu ngõ gặp bạn nữ cùng khoa, nên đi cùng luôn. Mình 1 thằng từ vùng quê gió lào nắng cháy, ra đường thì cứ thế mà đi cho nhanh, không thì nắng nó nướng thành than, nên cứ thói quen thế mà thi triển bộ pháp "lăng ba vi bộ" thôi. Đi 1 đoạn, bạn nữ tụt lại phía sau, chắc ko đi kịp. Bạn ý gọi "Tân ơi, đợi tớ với, tớ bảo cái này".
Mình dừng lại: "Bảo gì thế?"
Bạn ý: "Cậu chưa đi bộ với con gái bao giờ đúng không? Đi gì mà nhanh thế, tớ đuổi không kịp, đi với con gái thì đi chậm thôi chứ"
Bài học rút ra: Đi với con gái thì đi chậm thôi, đi chậm vừa tình cảm, chém được nhiều, mà con gái nó không mệt :v
2. Cách băng qua đường.
Năm 2010, cái hồi sinh viên, đi chơi với bạn gái toàn mò ra công viên, ra khuôn viên các trường để tâm sự (khoái nhất cái khuôn viên khoa Pháp của trường đại học Quốc gia :3 ).
Hôm đó, 2 đưa băng qua đường, mình cũng có để ý đâu. Cứ qua đường theo bản năng thôi. Chỗ nào an toàn thì mình đi.
Qua đến nơi, em người yêu nhẹ nhàng bảo "anh qua đường chả che cho em gì cả, toàn nấp sau em. Đi với em hoặc các bạn nữ thì anh phải che cho các bạn ý chứ"
Mình chỉ biết nói: "Anh xin lỗi, tại anh mới yêu lần đầu anh chưa có kinh nghiệm. Anh xin rút kinh nghiệm lần sau."
Người yêu mình cười rồi bảo "anh nhớ đấy. Mà lần sau, anh cứ đi bên phải em, em sẽ khoác tay anh đi cho tình cảm nhé <3"
Hồi tưởng lại mà, cảm động rớt nước mắt :'(
Bài học rút ra: Đàn ông con trai, băng qua đường là phải che cho con gái. Mấy cái việc cỏn con này mà không làm được thì làm gì cho đời!
P/s: Ảnh chụp bằng Nokia 6300 ảo diệu quá, nay tự nhiên moi ra được cái ảnh này :)))

"Cá không ăn muối cá ươn"

Còn nhớ:
1. Lớp 7, mẹ mắng mình: "con nhà người ta học vừa giỏi, vừa kiếm cỏ cho trâu. Mi thì chỉ biết nghịch, không được tích sự chi cả!"
Mình cãi: "mẹ nói coi con nhà ai mẹ thấy hơn con, con qua nhà người ta ở, cho con nhà người ta về ở với mẹ"
Mẹ: ?!!!!
=> Giờ nghĩ lại thấy: Con nhà người ta nhiều đứa giỏi thật, mình chả là cái gì. Công nhận mẹ nói đúng!


2. Cuối năm lớp 12, làm hồ sơ thi đại học. Cha gọi lên nhà bảo: "Mi làm hồ sơ vô trường mô học xong ra có nghề luôn thì học, người ta không tuyển thì về tự mình làm được mà ăn. Thi trường nông nghiệp hay kỹ sư chi đó."
Mình cãi: "Nhà ta mấy đời từ trước giờ toàn dính đến 2 từ nông nghiệp, con nỏ muốn dính đến nông nghiệp nữa. Con làm hồ sơ thi thương mại rồi."
Cha: ?!!!
=> Giờ nghĩ lại, thấy: Code không biết viết, sửa chữa máy móc không. Làm nhân viên kinh doanh không ổn. Công nhận cha nói đúng, hồi đó thi nông nghiệp có khi về quê làm trang trại nuôi gà, lấy vợ rồi không 

:3






Thứ Hai, 8 tháng 5, 2017

Khăn lụa tơ tằm – Lỗi “duyên” của sản phẩm thủ công

Cách đây ba năm, trước khi biết đến khăn lụa tơ tằm. Tôi là nhân viên bán hàng của một cửa hàng đồ gốm thủ công nghệ thuật. Cửa hàng đó bán các sản phẩm đồ gốm thủ công gồm: Gốm Đông Gia của Francois Jalov, Gốm Mai của hoạ sỹ Bùi Hoài Mai, Gốm Chi ở Yên Viên Gia Lâm. Đây là những sản phẩm gốm thủ công hoàn toàn và vô cùng độc đáo. Gốm Đông Gia nổi bật ở men chảy huyền ảo, gốm Mai là các hoạ tiết cổ, gốm Chi độc đáo ở sự độc bản, không đụng hàng. Chính từ những ngày đó, đã khơi gợi tình yêu của tôi đến sản phẩm thủ công truyền thống của Việt Nam.
Những ngày tháng đó, đã giúp tôi hiểu được sản phẩm thủ công được hình thành như thế nào. Và tại sao sản phẩm thủ công nó có giá trị quý báu. Giá trị của sản phẩm thủ công không chỉ ở vẻ đẹp, sự tinh tế. Cũng không chỉ ở sự tỉ mỉ, nắt nót của người làm ra nó. Mà giá trị của sản phẩm thủ công còn là cái tình cảm của người nghệ nhân trong lúc làm ra nó.
Bạn biết không, sản phẩm thủ công không có cái nào có thể giống hoàn toàn cái nào cả. Cùng 1 loại cốc, khi vui người thợ sẽ làm cái cốc rất đẹp, nước men rất sáng. Nhưng khi buồn, người thợ chỉ cần quá tay thôi là nước men của chiếc cốc có thể đậm hơn hoặc nhạt hơn rồi.
Hay cũng ở một mẻ nung, chiếc cốc ở đáy lò sẽ cho màu men khác chiếc ở giữa và chiếc ở trên cùng. Đó chính là điểm khác biệt của sản phẩm thủ công. Và đó chính là điều tuyệt vời của sản phẩm thủ công có được.
Có một kỷ niệm của tôi như thế này. Một lần có một chị Việt kiều Mỹ qua cửa hàng, sau một lúc lựa chọn. Chị chọn được 1 chiếc đĩa vân của Gốm Mai có màu ngọc bích rất đẹp. Nhưng chị vẫn không hài lòng và băn khoăn chưa chọn nó. Tôi đến và hỏi chị, thì được biết là chiếc đĩa có 1 cái lỗ nhỏ trên mặt đĩa, nếu nhìn kỹ mới phát hiện ra được. Và vấn đề ở đây, khi chị ấy đã nhìn lấy cái lỗ đó, thì có nhìn thế nào chị cũng sẽ thấy cái lỗ ấy và không hài lòng.
Tôi cầm 2 cái đĩa vân lên và nói với chị rằng: “chị không nên chọn cái đĩa có lỗ, vì nó sẽ là cái gai trong mắt của chị khi dùng sau này, chị sẽ không thoải mái với nó. Chị nên chọn cái đĩa khác, tuy màu men nó không đẹp bằng cái kia, nhưng nó là cái hoàn thiện hơn chị ạ. Nhưng chị thấy đấy, sản phẩm thủ công không có cái nào hoàn hảo cả, kiểu gì nó cũng có 1 lỗi nhỏ nào đó. Và em gọi nó là lỗi “duyên”. Vì chả có cái nào lỗi giống cái nào cả.”
 Và các bạn biết không, chị ấy đã lấy cả 2 cái đĩa đó vì lỗi “duyên” của chúng. Và cái lỗi “duyên” bây giờ không gây khó chịu nữa. Mà lỗi “duyên” đã đem lại niềm hạnh phúc, sự độc đáo đáng tự hào.
Quay lại với khăn lụa tơ tằm, tôi đến với nó vì yêu sản phẩm thủ công, yêu sản phẩm Việt Nam. Cũng như gốm, khăn lụa thủ công đẹp nhưng không hoàn hảo. Nhưng tôi thích sự không hoàn hảo đó. Cũng là chiếc khăn lụa tơ tằm, hôm nay nó được làm ra rất mềm mại, nhưng hôm sau nó có thể hơi thô hơn 1 chút, dung rồi nó sẽ mềm mại. Cũng là chiếc khăn tơ tằm đũi, nhưng có chiếc nối đoạn tơ còn thừa 1 chút, có chiếc tua hơi ngắn. Nhưng tổng thể chiếc khăn vẫn rất đẹp. Thì đó được gọi là lỗi “duyên” của khăn lụa tơ tằm thủ công.
Nói như vậy không phải bao biện cho việc sản phẩm lỗi. Và không phải lỗi nào ở khăn lụa tơ tằm thủ công cũng là lỗi “duyên”. Lỗi “duyên” là lỗi vô tình người thợ mắc phải, và tổng thể 1 sản phẩm thì lỗi đó không gây ảnh hưởng đến vẻ đẹp, chất lượng của sản phẩm đó. Có khi lỗi “duyên” đó mang lại sự sáng tạo, độc đáo của khăn lụa tơ tằm thủ công, mà muốn lặp lại cũng không được. Còn lỗi do cố ý hay thiếu trách nhiệm là điều phải tuyệt đối phải tránh.
Đứng trên góc độ khách hàng, ai cũng muốn có 1 sản phẩm đẹp và không bị lỗi. Lụa tơ tằm Bá Minh cũng đang hướng đến điều đó. Chúng tôi luôn muốn tìm kiếm, sáng tạo và làm nên một chiếc khăn đẹp và hoàn thiện nhất.
Xem thêm các thông tin về lụa tơ tằm Bá Minh tại: fanpage Lụa tơ tằm Bá Minh