Thứ Hai, 1 tháng 5, 2017

Tình đồng đội, tình bạn bè

Trong thế giới này, tìm kiếm được người đồng đội (người bạn) thực sự vô cùng khó khăn. Người nào có được người đồng đội (người bạn) thực sự, thì người đó quả là vô cùng may mắn. Và người đó là một con người vô cùng đáng ngưỡng mộ.

Với tôi, tôi thích từ người đồng đội hơn từ người bạn. Vì người đồng đội là người gần gũi hơn, cận kề hơn từ bạn. Và người đồng đội là người có chí hướng và suy nghĩ tương đồng với mình. Vì vậy, từ giờ tôi sẽ coi những người bạn của tôi là những người đồng đội. Những người sẽ cùng đi với tôi trên con đường đời.

Người đồng đội thật sự là gì?

Có 2 điều kiện để coi 1 người bạn là người đồng đội thật sự. Đó là:
Điều kiện cần: Sự tôn trọng và trung thực.
Tôi tôn trong bạn và ngược lại bạn phải tôn trong tôi. Tình bạn sẽ không thể xây dựng trên sự giả dối, đó là điều không phải bàn cãi.
Điều kiện đủ: Những người bạn là những người giúp bạn phát triển. Họ hướng dẫn bạn, khuyến khích bạn làm những điều bạn cho là đúng và cần thiết. Và những người bạn bắt buộc bạn phải có trách nhiệm với những gì bạn làm, cho phép bạn phát huy hết khả năng của mình.

Cầu chúc cho bạn và tôi sẽ có những người đồng đội thật sự. Những người luôn bên bạn lúc bạn hạnh phúc nhất hay khổ đau nhất!


Thứ Hai, 17 tháng 4, 2017

Thẳng thắn, rõ ràng trong mua và bán

Trong cuộc sống nói chung, trong kinh doanh nói riêng, muốn nhận được sự tôn trọng và tin tưởng của đối tác bạn phải thể hiện được mình là một người rõ ràng và minh bạch. Xét một cách tương đối, con người chúng ta ai cũng bình đẳng và ngang hàng với nhau. Vậy thì cứ gì bạn phải quy luỵ, rón rén, sợ sệt trước người khác, khi bạn cần phải đưa ra chính kiến và quyết định cá nhân.
Kinh doanh cũng vậy, khi bạn ngồi với đối tác thương thảo hợp đồng. Giữa bạn và đối tác ở vị thế ngang hàng, bình đẳng, vậy tại sao bạn không thẳng thắn đưa ra nhận định cái bạn đồng ý và không đồng ý với khách hàng? Tại sao bạn không từ chối thẳng thừng khi thấy cái hợp đồng đó có lợi cho bên bạn?

Hôm nay, tôi gặp một câu chuyện mà khiến tôi rất thất vọng về một doanh nghiệp. Một doanh nghiệp về gia công phần mềm (Ominext JSC). Dù chỉ là một chuyện buôn bán nhỏ mà tôi thấy cách ứng xử của cả nhân viên và sếp của nhân viên đó vô cùng tệ hại. Câu chuyện như sau:

Sáng nay, tôi có nhận được cuộc điện thoại của bạn Hồng, có bảo là ship 2 cái khăn choàng tơ tằm màu xanh và tím đến cho công ty bạn ấy tặng quà cho đối tác. Tuy nhiên, do cái khăn màu xanh đã hết, nên tôi cả bảo sẽ mang một số màu khác đến để bạn ấy chọn thế vào màu xanh. Bạn ấy đồng ý. Khi đến nơi, bạn Hồng và một bạn nữa (tên Trà) bắt đầu chọn khăn (tôi mang khoảng 20 cái).  Sau một hồi, mở mấy cái khăn, các bạn ấy chưa biết chọn cái nào. Nên gọi chị sếp lên để quyết định (hình như tên Vân). Chị ấy lên tuyên bố hùng hồn sẽ mua 10 cái và sau này sẽ tiếp tục mua tiếp để tặng quà đối tác, và muốn tôi giảm giá.
Tôi những tưởng ở vị trí cao trong công ty, mọi lời nói của chị là thật là chính xác. OK! Lần đầu, nếu mua tôi sẽ giảm giá 5%, từ lần thứ 2 tôi giảm giá 10%.
Tiếp đến, cái chị sếp lấy 2 cái trước để đi tặng khách hàng và bảo 2 cô nhân viên chọn 8 cái còn lại, còn dặn dò phải mở từng cái để xem kỹ (@@).
Và rồi, trong hơn 1 tiếng đồng hồ, các bạn ý mở tung từng cái 1, xem xét từng lỗi nhỏ. Dù tôi đã nói, hàng thủ công nó sẽ không thể tránh khỏi, tổng thế những chiếc khăn của tôi là vô cùng đẹp. Sau khi chọn được 7 cái (1 cái ưng màu, nhưng khăn bị lỗi), bạn chọn khăn bảo tôi chờ để báo với sếp. Tiếp tục công cuộc chờ 15'. Sau đó, bạn ấy đến với tờ phiếu chi và ngọt ngào nói: "anh ơi, giờ em thanh toán 2 cái khăn sếp em chọn. Anh để riêng 7 cái khăn đó, mang về, chiều anh mang cùng 1 cái thiếu lên và cả hộp nữa nhé. 2 cái này anh giảm giá 5% nhé anh". Tôi nói "ok, vậy chiều anh mang qua nhé".
Nhận xong tiền 2 chiếc khăn. Vừa vào thang máy, bạn ý gọi cho tôi "anh ơi, chiều anh không phải mang khăn qua nữa nhé, lúc nào cần bên em sẽ gọi anh". Trong đầu tôi "what the fuck?, lại bị lừa rồi". Không ưng sao không nói thẳng ra? còn hứa hẹn làm gì?
Điều đó không làm cho các bạn được thương yêu hơn đâu, nó chỉ làm cho đối tác của các bạn càng xem thường, không tin tưởng ở bạn. Và họ sẽ không làm việc với bạn lần thứ 2. Cả sếp và nhân viên ở công ty này thật sự yếu kém, ứng xử quá tệ, thiếu bản lĩnh. Một việc nhỏ mà xử lý như thế thì việc lớn các bạn sẽ làm như thế nào?
Tôi tặng các bạn 5% đó và tôi sẽ không bao giờ làm việc với các bạn nữa.

Hãy thẳng thắn, minh bạch và có bản lĩnh trong mọi trường hợp!

Thứ Bảy, 15 tháng 4, 2017

Chuyện những giấc mơ

Dạo này chả hiểu sao hay mơ quá. Toàn những giấc mơ, đúng hơn là ác mộng. Chắc có lẽ là do tâm mình bất ổn, cuộc sống chông chênh quá hay sao ấy. Hi vọng giấc mơ chỉ là giấc mơ.

1. Mơ bị ma bắt
Ngày trước, lúc hay lo lắng mình toàn mơ bị thú dữ đuổi bắt. Lúc đó mình chạy hết từ ngọn núi này qua ngọn núi khác để chạy trốn. Nhưng dạo này mình không mơ như thế nữa. Mình lại mơ bị ma bắt trong nhà vệ sinh, bị nhốt kín mít, không chạy, không cử động được. Mình bất lực, đến nỗi trong giấc mơ mỉnh phải cho tay vào bồn cầu, hất tung toé nước vệ sinh để thoát khỏi con ma. Có phải cuộc sống mình đang đi vào ngõ cụt không nhỉ? Có phải mình đang quá loay hoay và tốn quá nhiều thời gian?

Điều làm mình sợ, sau giấc mơ đó. Sáng hôm sau trong ngõ mình ở có một cái đám ma. Trước giờ mình không mê tín, không sợ ma. Nhưng lần này mình lo thật!

2. Mơ người yêu cũ đi lấy chồng.
Trong giấc mơ, cô ấy chat vào group chat facebook nào đó mà mình không rõ. Cái group mà mình đang nói chuyện vui vẻ với bạn bè. Mình mơ rõ đến nối, nhớ rõ đoạn chat:
Her - "anh ơi, 25/6 em lấy chồng ..."
Me - "anh thấy nó có hơn gì anh đâu? sao em lại lấy nó?"
Her - "Em giờ đã có tiền có thế, giờ em chỉ cần tình" !!!

Lại một lần nữa cảm thấy bất lực, chả muốn yêu đương gì nữa. Sống tốt để báo đáp cha mẹ vậy!

3. Mơ thấy anh bạn lướt sóng trên biển và cái kết đáng sợ
Chắc do mấy ngày cứ thấy anh bạn đăng lên facebook hình ảnh biển. Thế là đêm về ngủ nằm mơ anh ấy nằm trên cái ván lướt sóng. Anh bạn cứ lướt nằm lướt hết con sóng này sang con sóng khác, khắp biển. Đến cuối giấc mơ thì thấy một bé trai đi tắm biển mất tích, cả gia đình khóc lóc tìm kiếm. Mình đi đến chỗ ông anh ngồi nghỉ thì lại thấy mấy con đỉa to ở bờ biển. Mà lạ nha, biển thì làm gì có đỉa nhỉ?

Thật sự dạo này mình tâm lý yếu quá mà, mạnh mẽ lên nào chàng trai.

Chủ Nhật, 12 tháng 3, 2017

Còn mãi nghề Ươm Tơ

Phùng Xá, ngày 05/02/2017
Cháu Tân kính chúc bác Thuận bài thơ:

Còn mãi nghề Ươm Tơ


Chúc cho Đinh Dậu vừa sang
Bác nhiều sức khỏe, nuôi trồng nghề Tơ
Thuận trời phát triển vững vàng
Nhiều người biết đến, nhiều người yêu Tơ
Sức tằm dệt những Chăn Tơ
Khỏe công người thợ dệt nên khăn vàng./

_Bas Taan_


Nhớ Rừng

(Lời con hổ ở vườn Bách thú, 
Tặng Nguyễn Tường Tam)
 

Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt, 
Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua. 
Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ, 
Giương mắt bé diễu oai linh rừng thẳm, 
Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hãm, 
Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi. 
Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi, 
Với cặp báo chuồng bên vô tư lự. 

Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ, 
Thủa tung hoành hống hách những ngày xưa. 
Nhớ cảnh sơn lâm, bóng cả, cây già, 
Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi, 
Với khi thét khúc trường ca dữ dội, 
Ta bước chân lên, dõng dạc, đường hoàng, 
Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng, 
Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sắc. 
Trong hang tối, mắt thần khi đã quắc, 
Là khiến cho mọi vật đều im hơi. 
Ta biết ta chúa tể của muôn loài, 
Giữa chốn thảo hoa không tên, không tuổi. 

Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối, 
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan? 
Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn, 
Ta lặng ngắm giang san ta đổi mới? 
Đâu những bình minh cây xanh nắng gội, 
Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng? 
Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng. 
Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt, 
Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật? 
- Than ôi! Thời oanh liệt nay còn đâu? 

          * 

Nay ta ôm niềm uất hận ngàn thâu, 
Ghét những cảnh không đời nào thay đổi, 
Những cảnh sửa sang, tầm thường, giả dối: 
Hoa chăm, cỏ xén, lối phẳng, cây trồng; 
Dải nước đen giả suối, chẳng thông dòng 
Len dưới nách những mô gò thấp kém; 
Dăm vừng lá hiền lành, không bí hiểm, 
Cũng học đòi bắt chước vẻ hoang vu 
Của chốn ngàn năm cao cả, âm u. 

Hỡi oai linh, cảnh nước non hùng vĩ! 
Là nơi giống hùm thiêng ta ngự trị. 
Nơi thênh thang ta vùng vẫy ngày xưa, 
Nơi ta không còn được thấy bao giờ! 
Có biết chăng trong những ngày ngao ngán, 
Ta đương theo giấc mộng ngàn to lớn 
Để hồn ta phảng phất được gần ngươi, 
- Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi!

1936 

Nguồn: 
1. Tinh tuyển văn học Việt Nam (tập 7: Văn học giai đoạn 1900-1945), Trung tâm Khoa học xã hội và nhân văn quốc gia, NXB Khoa học xã hội, 2004 
2. Hoài Thanh, Hoài Chân, Thi nhân Việt Nam, NXB Văn học, 2007