Thứ Hai, 29 tháng 8, 2016

Tản mạn “tậu trâu - cưới vợ - làm nhà”

Thời xưa, khi còn chế độ phong kiến, quan điểm về người anh hùng phải “đầu tròn đội trời, chân vuông đạp đất”. Thang bậc thành công của những người quân tử phải là “tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ”.
Còn với người bình thường thì sao, hẳn phải toàn vẹn cái câu “tậu trâu, cưới vợ, làm nhà” mới được coi là người đàn ông trưởng thành. Xem ra khuôn mẫu này không còn phù hợp với thời đại mà chúng ta đang sống, nhưng ngẫm đến cùng người xưa vẫn có lý lẽ riêng khi đúc kết như vậy.
Ở nền văn minh lúa nước, “con trâu là đầu cơ nghiệp” đồng nghĩa với việc có công cụ sản suất trong tay cũng là điều kiện để nuôi sống một gia đình. Lúc đó, người đàn ông mới tính đến chuyện cưới vợ, sau này mới tích cóp rồi làm nhà. Biết bao đôi bị các bậc sinh thành lườm nguýt vì “chúng cháu chỉ cần… có tình yêu thôi là đủ”. Cái câu “mấy đứa này mà lấy nhau thì chỉ được ba bảy hăm mốt ngày…” chắc hẳn nhiều người đã nghe. “Một túp lều tranh, hai trái tim vàng”, các cụ nói thế nhưng hẳn cũng chả tin là mấy.
Trà dư tửu hậu ngày Xuân, xin được hầu bạn đọc ba câu chuyện nhỏ mắt thấy tai nghe, gọi là lạm bàn về cái trọng trách “tậu trâu, lấy vợ, làm nhà” thời hiện đại.

1. Anh bạn cùng quê, cùng lứa của tôi vốn gia đình cũng có của ăn, của để. Bố anh ta từng là giám đốc một sở to đùng nên chuyện nuôi con học đại học, rồi nghe bảo gây dựng cho anh một công ty vừa vừa cùng một ngôi nhà to to ở thủ đô, thì cũng chả khiến ai thắc mắc.
Những người quen biết chỉ xì xèo khi anh dẫn vợ tương lai về quê ra mắt dòng họ. Của đáng tội, cặp đôi ấy trông chênh lệch quá, mà phần thua thiệt “rất” nghiêng về phía cô dâu tương lai. Nhưng nghe giới thiệu, cô ấy là con gái yêu của một VIP nào to to ngoài Hà Nội.
Dân làng chép miệng chê bôi, còn tôi lại nghĩ, nhỡ cô ấy có duyên thầm khiến bạn mình chết mê chết mệt thì sao. Sau này mới vỡ lẽ anh lấy vợ để làm bàn đạp cho chuyện “tậu trâu, làm nhà”, bởi sau đám cưới cả gia đình nhà gái mới té ngửa, hóa ra anh chẳng có gì ngoài cái thân, nhà ở Hà Nội là nhà thuê, công ty là của đứa bạn thân, việc anh ta cũng không có, độ giàu có của gia đình chỉ là “dĩ vãng”.
Sau đám cưới, cao thủ này thẳng thừng tuyên bố “vì con quá yêu vợ nên phải dùng cách này để cưới, bây giờ con xin phép vào Nam kiếm tiền nuôi vợ con…”. Có ông bố bà mẹ nào lại trừng phạt con rể vì tội quá yêu con mình, cho dù biết mười mươi nó lừa đảo và “ván đã đóng thuyền”. Thế là sau khi cưới vợ, anh ta có cả trâu lẫn nhà.

2. Một anh bạn khác của tôi, tạm gọi là anh số 2 (có quen anh số 1) thì lại bi kịch ở chỗ có trâu, có nhà nhưng tìm mãi chẳng được vợ. Tiêu chí của anh cũng đơn giản, “một cô gái yêu anh thực sự và không màng đến đống tài sản của anh”. Các ông bố bà mẹ của bao cô gái cứ gào lên “nó tốt thế sao không lấy”. Của đáng tội, trình “tán gái” của anh thuộc dạng nhất Bắc Kỳ, nhì Đông Dương về độ chán, có cô gái được mối mai chuyện trò với anh một buổi thì buông câu “tốt nhưng mà chán”. Đến bây giờ anh vẫn cô đơn, xem ra căn nhà to đùng đoàng cùng đống tài sản không giúp anh tìm được một nửa đích thực của mình.
3.Người đàn ông thứ ba tôi biết mỹ mãn trong hành trình “tậu trâu, cưới vợ, làm nhà” dù tiêu chí của anh về cô vợ khá cao “xinh một tý, giỏi một tý, khéo một tý, công việc ổn định một tý”. Xét về độ xinh, khéo và giỏi vợ anh vượt tiêu chí.

Chỉ có điều trước khi cưới, mẹ anh tuyên bố câu xanh rờn: “Tao là cứ thấy không ổn với loại đàn bà khô chân gân mặt. Mẹ cứ thích tướng đàn bà vượng phu”. Ô hay, bây giờ da sát xương đang là mốt, chân khô vì không dùng kem dưỡng, không đi spa như chị em khác. Còn cái tướng vượng phu người tròn mặt béo nhìn vào chỉ thấy ưng mắt các cụ thôi. “Mẹ không thấy nhiều cô đánh đổi cả mạng sống để gọt cằm V line đấy à”, anh bảo.
Thế mà chẳng hiểu sao sau đám cưới chưa đầy 1 năm, anh chị đường ai nấy đi, không hề tiết lộ lý do chia tay. Chỉ có điều, anh về nói với mẹ “lần sau mẹ chọn vợ cho con”. Còn tôi lại tiếc cho một hạnh phúc tưởng chừng viên mãn, nhưng thôi, mình đâu có là “người trong chăn”…
Ngay xung quanh ta có nhiều biệt thự, penthouse, nhà phố… đi kèm với nội thất xa hoa với giá trị gộp lên đến cả trăm tỷ đồng, không ai chắc chắn 100% chủ nhân ở đó đều hạnh phúc. Trong mỗi căn nhà, hạnh phúc thì ai cũng giống ai nhưng bất hạnh thì mỗi người một khác. Điều quan trọng là mỗi người cảm thấy hài lòng với những gì mình đang có, lựa sức mà phấn đấu, mà ước mơ sẽ bớt đi cảnh “giàu đổi bạn, sang đổi vợ, vỡ nợ đổi sim”.
Cuộc sống vốn nhiều biến động, thăng trầm, người đàn ông đến bên kia đỉnh dốc cuộc đời nhiều khi lại mong muốn giá như trở lại ngày xưa. Ngẫm lại các cụ cũng không hề cổ hủ khi cho rằng đàn ông phải theo tuần tự “tậu trâu - cưới vợ - làm nhà”. Đó là bản giao hưởng giữa công việc, tình yêu và ý chí cùng nhau chia sẻ hoạn nạn, khó khăn trong cuộc sống. Khởi điểm là chung một mái nhà, nhưng để đến cái đích cuối cùng là biến mái nhà thành tổ ấm thì hẳn là một hành trình không ít gian nan.
_St_

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016

Tháng cô hồn - viết cho bản thân

Càng nhiều tuổi càng thấy có lỗi với cha mẹ, 26 tuổi rồi con chưa làm cho cha mẹ yên lòng và tự hào về con. Nhiều lúc con rất muốn gọi về, nhưng con không biết nói chi cả. Con sợ nói đến chuyện công việc, sợ nói đến chuyện tình cảm, chuyện vợ con và con không có chi để "khoe" cho cha me vui cả.
Nhưng con muốn nói với cha mẹ rằng: "dù đi đâu đi chăng nữa thì cha là người đàn ông con ngưỡng mộ nhất, mẹ là người phụ nữ mà con yêu thương nhất".

Bảy năm một mình ở mảnh đất thủ đô, với bao nhiêu kỷ niệm vui buồn.
Hai lần thất bại trong tình yêu. Sự nghiệp chưa đi đến đâu. Nhiều lúc cảm thấy chán nản. Nhưng nghĩ về cha mẹ, được nghe giọng cha mẹ là con lấy lại được tinh thần để sống tiếp, để thực hiện cái ước mơ của mình.

Con muốn chưng minh rằng, mình cũng thể thành công như những người ngoài kia của xã hội, con muốn những kẻ khinh thường con phải xem xét lại bản thân mình và con muốn hai người phụ nữ đã rời xa con thấy được họ đã sai lầm.

Có thể bây giờ con chưa có nhiều tiền, chưa có điều kiện để báo hiếu cho cha mẹ những thứ tốt nhất. Nhưng con hứa bằng cả trái tim con rằng, cha mẹ sẽ không phải thất vọng về con đâu. Cha mẹ hãy tin tưởng ở con nhé, sẽ sớm thôi ạ!


Thứ Ba, 7 tháng 6, 2016

Review sách "Tư Duy Như Một Kẻ Lập Dị"

Xã hội hiện nay, hầu hết con người đang chìm trong tư duy lối mòn, dễ dàng chịu ảnh hưởng của xu hướng đám đông. Mặt khác chúng ta đang bị dẫn dắt, và chi phối một cách có chủ đích bởi các thông tin phiến diện, thiếu khách quan của báo chí và các đơn vị truyền thông.
Có lẽ cuốn "Tư Duy Như Một Kẻ Lập Dị" sẽ góp một phần nào đó giúp bạn thức tỉnh và tìm được cách tư duy phù hợp nhằm thoát khỏi sự trì trệ của bản thân và vũng lầy mà xã hội này đang tạo ra.
Tư Duy Như Một Kẻ Lập Dị sẽ giúp bạn:
- Nhận ra được vấn đề trong cách tư duy của bạn, giúp bạn phát triển tư duy một cách đúng đắn nhất.
- Nhìn nhận các sự việc, hiện tượng dưới góc nhìn đa chiều, có chiều sâu và hiểu rõ được cặn kẽ bản chất.
- Học cách chấp nhận và nói "tôi không biết".
- Suy nghĩ lạc quan, sáng tạo như một đứa trẻ
- Can đảm nói ra và hành động theo suy nghĩ của mình
- Cách thuyết phục người khác
- Cách buông bỏ những khó khăn mà bạn đang gặp phải

"Thế giới hiện đại luôn đòi hỏi ta phải suy nghĩ một cách hiệu quả hơn, sáng tạo hơn, lý trí hơn, nhìn từ mọi góc độ, với mọi tư duy khách nhau. Bởi vậy, hãy nhìn thế giới theo một cách khác đi, như một kẻ lập dị"

Thứ Tư, 25 tháng 5, 2016

Sách "Thương nhau để đó"


"Thương nhau để đó" là những cảm xúc đứt đoạn, những chiêm nghiệm cá nhân của tác giả (Hamlet Trương). Nhưng đọc xong cũng thầy một phần nào đó giống như bản thân mình vậy. Có 2 đoạn mà mình rất thích:


"...Cho nhau một khoảng cách, cho nhau sự riêng tư, đứng ở một nơi vừa đủ để chia sẻ nhưng tuyệt đối không "quấy rầy". Khi đó, chúng ta sẽ luôn ở bên nhau, đầm ấm, bình yên, không ai bị tổn thương!
Khi một bông hoa nở hết, nó bắt đầu tàn.
Khi một vầng trăng tròn trịa, nó bắt đầu khuyết.
Khi ta biết hết mọi thứ tốt - xấu của nhau, ta sẽ dần mất đi cảm giác tuyệt với của sự khám phá." 
_trang 9,10_

"...Tình thương vượt qua ranh giới của tình yêu.
Thương không đòi hỏi về sự chiếm hữu.
Thương không thiết tha gì về một danh phận nơi bộn bề cuộc đời người còn lại.
Thương không lấy sự ích kỷ để đong đếm mà đơn giản chỉ là nụ cười của người này là hạnh phúc của người kia.
Thương không quan tâm đến con đường dài hay ngắn, chỉ cần đúng bên nhau thôi, hạnh phúc cũng đủ đầy.
Thương là thứ vô hình giá trị nhất anh có thể dành riêng cho em." 
_trang 122_

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2016

Có thật sự con người không thể thay đổi được số phận của mình?

Đã bao giờ bạn đặt câu hỏi: Thật sự, số phận là gì? tại sao có những người vô cùng giàu có còn mình thì nghèo, tại sao có người có cuộc sống hạnh phúc nhưng lại có người chịu cuộc sống khổ đau?

Hầu hết mọi người đều cho rằng, số phận con người đã được định sẵn trước và không thể nào thay đổi được. Ví dụ như giàu nghèo, công danh sự nghiệp, gia đình vợ con, ... đã được sắp xếp sẵn và đến một thời điểm nào đó nó sẽ xảy ra. Theo cách hiểu như vậy, thì rõ ràng, số phận của bạn được định sẵn là nghèo khổ thì bạn có cố gắng làm việc đến như thế nào đi nữa cũng không thể giàu có được, hay số phận của bạn được định sẵn là giàu có thì bạn không làm gì thì bạn vẫn sẽ được hưởng cuộc sống vinh hoa phú quý.
Nếu thực sự số phận là như vậy, thì tôi tự hỏi chúng ta cố gắng học hành, làm việc để làm gì khi mà số phận của chúng ta đã được định đoạt trước và không thể thay đổi? Và cuộc đời của bạn còn gì là ý nghĩa.
Riêng với tôi, số phận của mỗi con người được chia thành hai phần: Phần đã được định trước và bạn không thể tự mình quyết định được, tiếp đến là phần bạn có thể tự mình quyết định cho số phận của mình.
Bạn được sinh ra vào ngày tháng năm nào, con của ai, xuất thân trong gia đình giàu hay nghèo,.. chính là những cái đã được định trước và bạn mãi mãi không bao giờ có thể thay đổi được. Còn tương lai của bạn như thế nào, bạn sẽ có cuộc sống giàu hay nghèo, công danh của bạn tốt hay xấu đều do chính bạn quyết định. Nếu bạn sinh ra trong một gia đình nghèo khó, bạn không cố gắng học tập, làm việc chăm chỉ, nghĩ cách làm cho bạn giàu lên, mà suốt ngày đổ lỗi cho số phận, suy nghĩ tiêu cực thì cuộc sống của bạn mãi nghèo khó. Và ngược lại, nếu bạn sinh ra trong một gia đình giàu có, nhưng nếu bạn không tiêu xài đúng cách, không làm việc và phát triển tài sản thì đến một lúc nào đó bạn sẽ rơi vào hoàn cảnh khó khăn.
Vì vậy, cho dù bạn có xuất phát điểm như thế nào đi nữa, thì hãy cứ suy nghĩ lạc quan, hãy sống có trách nhiệm, sống có mục tiêu và quyết tâm thực hiện mục tiêu đó thì chắc chắn bạn sẽ quyết định được số phận của mình theo như bạn mong muốn.