Chủ Nhật, 25 tháng 2, 2018

Thơ con cóc

Cảnh nhân gian
Trời cao mây xám che tầm mắt
Đất thấp cỏ khô vướng bước chân
Bốn bề hoang vắng, không đường lộ
Muôn trùng non núi, đỉnh khuất mây
Thân làm trai,
Lưng thẳng, mình gai, đầu đội trời
Chân trần dẫm nát đá chông gai
Hiên ngang, mắt sáng soi bước tiến
Bền chí, vững tin vượt trùng non.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét